(Phiên ngoại đặc biệt dịp thất tịch <cuộc sống của Triều Ca và Minh Húc ở hiện đại>)
Hôm nay là đêm thất tịch.
Hạ Triều Ca khẽ ngâm nga hát, ngồi trước bàn trang điểm cẩn thận chải chuốt thật xinh đẹp.
Lúc Hề Minh Húc vào phòng ngủ thấy cảnh tượng như vậy.
“Sao hôm nay vui vẻ vậy?”
Sắc mặt Hạ Triều Ca tối sầm lại, con hàng này chẳng lẽ không biết hôm nay là đêm thất tịch sao?
“Anh có biết hôm nay là ngày gì không?” Sắc mặt Hạ Triều Ca khó coi.
Hề Minh Húc quả nhiên ngu người: “Ngày gì?”
“Đêm thất tịch, hôm nay là đêm thất tịch đó!”
Hạ Triều Ca giận chỉ Hề Minh Húc: “Vậy mà anh lại quên đêm thất tịch!”
“Đêm thất tịch, chính là một đêm bảy lần không nghỉ hả? Anh hiểu rồi, chúng ta tới đi.”
Hề Minh Húc lập tức mở rộng vòng tay ôm Hạ Triều Ca.
Hạ Triều Ca sầm mặt, vội vàng xoay người né tránh.
“Đầu óc anh chứa cái quái gì vậy?” Hạ Triều Ca bực.
“Một đêm bảy lần, hình như là em nói mà.”
“...”
Hạ Triều Ca không để ý tới anh nữa, xoay người đi đến tủ quần áo lấy ra một cặp áo thun tình nhân.
Phía trên in một hình nhân vật nam một hình nhân vật nữ, áo nam có số 13520*, áo nữ có số 14520*, vừa hợp một đôi.
* 13520: yêu em trọn đời
14520: yêu anh trọn kiếp ( cách đọc đồng âm trong tiếng trung, k biết dịch có chuẩn không @@)
“Đây là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076102/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.