Thân ảnh Mạch Lưu Thương lóe lên, trực tiếp biến mất tăm.
Lúc Tử Tô và một đám cung nhân xông vào liền nhìn thấy cảnh tượng thế này.
Mộ Thanh Yên xốc xếch đứng ở một bên, trên cánh tay còn bị xước một mảng, máu tươi đỏ thẫm chảy ra.
Đồng thời, giường phía sau nàng bị hủy tan nát làm hai mảnh.
“Thái hậu, người không sao chứ!”
Tử Tô bị dọa sợ.
“Có thích khách ”
Tử Tô sợ hãi vội quay đầu nói với cung nhân sau lưng: “Có thích khách, mau đuổi theo!”
Cung nhân phía sau vội ra ngoài thông báo.
Mộ Thanh Yên ngồi xuống bên cạnh bàn, Tử Tô cẩn thận từng li từng tí kiểm tra vết thương cho nàng.
“Thái hậu, người điều bọn họ đi là có chuyện cần nói với nô tỳ phải không?”
“Thông minh, không uổng công ta bồi dưỡng ngươi.”
” Xin thái hậu phân phó.”
“Phái người ngầm điều tra hoàng thượng, không được rút dây động rừng.”
Tử Tô sợ hãi: “Thái hậu, người hoài nghi hoàng thượng?”
Mộ Thanh Yên lắc đầu: “Cứ điều tra đi, tra được cái gì cũng không được bứt dây động rừng, báo cáo ta là được.”
“Vâng, thái hậu nương nương ”
Tử Tô cúi đầu đi ra ngoài, nhưng còn chưa đi tới cửa đã kinh ngạc, vội vàng quỳ xuống.
“Nô tỳ khấu kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế...”
Tử Tô lời còn dứt lời, Quân Bắc Hàn đã vội vã đi vào trong tẩm điện của Mộ Thanh Yên.
Thấy Mộ Thanh Yên ngồi cạnh bàn, giường tan nát, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076100/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.