Mùa hè tân triều Ly quốc năm thứ nhất, tại Vân Ninh thành Càng quốc, Hề gia quân đánh trận gian nan ác liệt nhất từ trước tới nay.
Ánh tà dương đỏ như máu, khói lửa tràn ngập, chém giết khắp trời, một khúc bi ca vô thanh vô tức tấu khởi trong gió.
Thanh Long quân chiếm không ít đất đai, công phá Vân Ninh thành.
Bên ngoài Vân Ninh thành thây phơi khắp nơi, bên trong Vân Ninh thành, một trận chém giết.
Địch Phỉ Nhiên không chạy trốn, Càng quân liều chết giãy dụa, bố trí canh phòng nghiêm ngặt, phản kháng cực kì kịch liệt.
Ánh tà dương như máu dần dần biến mất, hai bên vẫn chém giết không ngừng, càng giết càng hăng, hầu như tất cả mọi người giết đỏ cả mắtrồi.
Hạ Triều Ca lĩnh quân xông lên trước xung phong đi đầu, mở ra một con đường máu cho Thanh Long quân đằng sau.
Máu tươi đầy đất nhuộm đỏ toàn bộ Vân Ninh thành.
Lúc Hạ Triều Ca một cước đá bay cửa thủ phủ, Địch Phỉ Nhiên đang ngồi trên xe lăn, đôi mắt hờ hững nhìn nàng.
Bên người Địch Phỉ Nhiên, tất cả thị vệ bày trận sẵn sàng đón quân địch.
“Hạ Triều Ca, ngươi thật can đảm, dám làm kẻ đầu tiên giết đến đây, đuổi tận giết tuyệt như vậy, ngay cả mạng của mình cũng không muốn à?” Địch Phỉ Nhiên cười nhạt.
“Bỏ qua cho ngươi một lần, ngươi vẫn còn mơ ước giang sơn Ly quốc, kích động phiên vương tạo phản, khiến cho bách tính rơi vào chiến tranh. Lần này, dù nói gì ta cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076062/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.