Hạ Uyển Tình ngã nhào trên đất, tay bị xước da, bàn tay vốn trắng nõn bây giờ lẫn đầy bùn với máu.
Hiện giờ chỉ còn lại một mình nàng ta, tất cả mọi người đều đuổi theo Hạ Triều Ca.
Nàng ta nhìn chằm chằm hướng Hạ Triều Ca rời đi, hận ý trong mắt lan tràn, hoàn toàn không có dáng vẻ ôn nhu thường ngày.
Ánh mắt như một con rắn độc khiến người ta phát lạnh.
“Hạ Triều Ca, từ nhỏ đến lớn, cái gì của ta người đều đoạt lấy, ngươi đoạt danh tiếng trưởng công chúa của ta, đoạt sự sủng ái phụ hoàng của ta, ngay cả nam nhân của ta ngươi cũng muốn đoạt đi!”
Hạ Uyển Tình tức giận đến run rẩy, ngón tay siết chặt.
“Nếu ta không đánh trả, ngươi thật sự cho rằng ta dễ bị khi dễ sao? Tùy ý giẫm lên, mặc cho ngươi chà đạp à?”
“Đây là do ngươi ép ta, vậy cũng đừng trách ta tàn nhẫn!”
Hạ Uyển Tình nghiến răng nghiến lợi nói: “Hạ Triều Ca, sẽ có một phần hậu lễ lập tức tặng cho ngươi, ngươi chờ nhận lấy đi!”
“Một ngày nào đó, ta sẽ đoạt lại toàn bộ, ta mới là trưởng công chúa danh chính ngôn thuận, ta mới là thê tử của Minh Húc!”
Tay Hạ Uyển Tình dùng sức đánh về phía mặt đất cứng rắn, vết thương trên tay nứt ra thêm một chút.
Triều Vân Cung.
Chân trước Hạ Triều Ca vừa mới đến, Địch Lam Thấm liền theo kịp chân sau.
“Này” Địch Lam Thấm hô một tiếng.
Hạ Triều Ca đã sớm phát hiện cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076011/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.