Hạ Triều Ca lại một lần nữa nghẹn họng trân trối, Hạ Uyển Tình giúp nàng đổi mới nhận thức về bạch liên hoa nha!
Giả bộ mà cũng có thể bước lên tầm cao mới!
Hề Minh Húc là một đại nam nhân, trước mặt có một nữ tử yếu đuối té xỉu, bốn bề vắng lặng, chẳng lẽ không nên đỡ?
Không đỡ chính là không có khí khái nam tử.
Đỡ thì kẻ ăn vạ thành công.
Thật lo lắng, Hạ Triều Ca ôm con tim mong manh nhìn phản ứng của Hề Minh Húc.
Chỉ thấy Hề Minh Húc than nhẹ một tiếng tiến lên.
Hạ Triều Ca gần như muốn điên, bạch liên hoa này muốn đụng vào nam nhân của nàng!
Không thể nhịn nữa!
Thật là không đành lòng, làm sao có thể nhìn phản ứng chân thực của Hề Minh Húc?
Thật lo lắng, thật khó chọn, muốn phát điên rồi.
Giữa lúc Hạ Triều Ca do dự có phóng qua hay không, Hề Minh Húc quả nhiên ngừng lại trước mặt bạch liên hoa.
Hạ Triều Ca tức giận dâng trào, bây giờ xông ra có tính là bắt gian tại chỗ được không?
Nhưng Hề Minh Húc ngồi xuống lại không ôm lấy Hạ Uyển Tình, mà nhặt viên đá nhỏ.
Hả? Kịch bản gì xuất hiện thế?
Chớp mắt tiếp theo, hòn đá nhỏ từ ngón tay Hề Minh Húc bắn ra, bay thẳng đến một góc phía sau hành lang.
Ở giữa thứ nào đó, ngay sau đó truyền đến một tiếng hét thảm thiết.
“A... Ngươi lại dám đánh ta!”
Hạ Triều Ca ngu người thấy Tam công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076010/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.