“Rót một ly nước đường “
Lời Hạ Triều Ca vừa thốt ra, một ly nước đường nóng liền đưa tới trước mặt nàng.
Hạ Triều Ca cúi đầu, miệng áp vào trên cái chén.
Bàn tay cầm cái chén cứng đờ, sau đó nâng lên, đút Hạ Triều Ca uống.
Uống vào một ngụm nước đường, Hạ Triều Ca cảm giác cơn mệt mỏi choáng váng giảm bớt một chút.
Thời gian nàng phẫu thuật quá dài, dùng tinh lực quá độ, đã tuột huyết áp nghiêm trọng.
Uống vào một chén này, cả người như sống lại.
Nhưng mà, lúc Hạ Triều Ca tiếp tục phẫu thuật, cái “bàn tay tri kỷ đặc biệt” kia lại đưa khăn mặt qua, lau miệng cho nàng.
Hạ Triều Ca cảm động, thừa dịp gián đoạn ngẩng đầu cảm ơn.
“Ngươi chiếu cố rất chu đáo, đa tạ...”
Chữ cuối cùng Hạ Triều Ca còn chưa nói ra, đã hoàn toàn ngu người.
Đứng cạnh nàng không phải Đoạn Thiên Diễn, cũng không phải bất kỳ quân y nào, mà là Hề Minh Húc!
“Ngài, sao ngài lại ở chỗ này?”
“Nếu như ta không ở đây, ai có thể thỏa mãn những yêu cầu hà khắc của ngươi?”
Hạ Triều Ca nghẹn họng, quả thực, chỉ có quyền lực như Hề Minh Húc, mới có biện pháp làm được nhiều việc khó tin như vậy.
“Ngươi chỉ cần chuyên tâm làm việc của mình, cần gì cứ trực tiếp nói với ta, ta sẽ thỏa mãn toàn bộ.”
Hạ Triều Ca giật mình, đột nhiên cảm thấy Hề Minh Húc cũng không đáng ghét như vậy.
Hắn dũng cảm, quyết đoán, thời khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075942/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.