Khí thế của nàng hù dọa tất cả mọi người, trong lúc nhất thời, cũng không ai phản bác nàng, mà theo bản năng làm theo lời nàng nói.
Đoạn Thiên Diễn nhìn tình thế chuyển biến quá lớn, lập tức không kịp phản ứng, hắn còn muốn hỏi, phổ cập khoa học là cái gì vậy?
Nhưng chuyện tới nước này, hắn vẫn cố đè nén nghi vấn, làm việc trước.
“Còn nữa, ai đi lấy vài tấm gương đồng qua đây, không có gương đồng, áo giáp có thể phản quang cũng được.”
“Còn nữa, chuẩn bị gây tê.”
“Gây tê?”
“Ma Phí Tán!”
Dù sao cũng là trong quân doanh, mọi người tay chân đều rất nhanh nhẹn, chính xác chấp hành không có nhầm lẫn gì.
Trong chốc lát, một loạt đồ vật được chuẩn bị thỏa đáng.
Bây giờ trong lều chỉ còn lại có một đám quân y cùng Đoạn Thiên Diễn, người khác chờ ở bên ngoài.
Nhìn La Gia Anh trên giường đã được gây tê, Hạ Triều Ca hít sâu một hơi để cho mình trấn định.
Tính ra thì, đã gần nghìn năm nàng chưa từng làm phẫu thuật.
Nhưng việc từ hiện đại xuyên qua còn phảng phất như mới ngày hôm qua, khiến cho nàng thời thời khắc khắc đều không dám quên, nàng từng là bác sĩ trong xã hội hiện đại mấy tỷ người.
Nàng điều chỉnh hô hấp một hồi, để mình tiến vào trạng thái phẫu thuật.
Phẫu thuật này thật sự khó, hơn nữa nơi đây thiết bị đơn sơ, những thứ chuẩn bị tạm thời càng đơn giản hơn, làm ca phẫu thuật này càng trở nên cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075941/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.