“Đập cái gì mà đập, mới sáng sớm, có thể yên tĩnh chút không?”
Hạ Triều Ca mở cửa phòng ra, rống giận một hồi.
Chỉ thấy một thiếu niên ước chừng mười ba mười bốn tuổi đứng ngoài cửa phòng, so với Hạ Triều Ca còn nhỏ hơn một chút.
Một khuôn mặt chưa hết trẻ con lại mười phần thanh tú, một ánh mắt đặc biệt khinh thường lại không chút khách khí, thiếu niên kia cứ nhìn chằm chằm Hạ Triều Ca như vậy.
“Đều giờ nào rồi mà ngươi còn ngủ nướng, toàn bộ Bích Ba sơn trang xem như ngươi lười nhất. Thật vất vả mới cút về hoàng cung, giờ lại chạy tới kéo thấp giá trị chăm chỉ của mọi người.”
Hạ Triều Ca giận không chỗ bộc phát, nàng đưa tay nhéo khuôn mặt thiếu niên kia.
“Đoạn Thiên Diễn! Đệ vẫn thích ăn đòn như vậy!”
“Hạ Triều Ca, chỉ với cái võ mèo quào của ngươi, ngươi còn có mặt mũi trừng trị ta?”
Đoạn Thiên Diễn còn chưa dứt lời đã trực tiếp né tránh ma trảo của Hạ Triều Ca, sau đó lập tức chạy đến giữa sân.
Hạ Triều Ca cười khẽ, nhón mũi chân một cái, vận khinh công, đuổi theo Đoạn Thiên Diễn.
Hai người rất nhanh liền khởi động trong sân.
Võ công của Đoạn Thiên Diễn không thấp, nhưng Hạ Triều Ca cao hơn hắn một chút.
Đánh chừng một khắc* sau đó, Hạ Triều Ca một cước đạp Đoạn Thiên Diễn té trên mặt đất.
*15 phút nha, đó h ad bị ảo tưởng 1 khắc là 1 phút:v
Sau đó đè hắn xuống, lấy tay dùng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075922/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.