“Vậy thì là loại gì?”
Hạ Triều Ca phục hồi tinh thần lại phát hiện mình lại hoảng lên, giận không có chỗ bộc phát.
Một tiếng hừ này, dọa Xuân Liễu chết khiếp, nàng sững sờ lắc đầu.
“Công chúa bớt giận, không, không có loại nào...”
Hạ Triều Ca bốc hỏa, Thương Lăng chết tiệt, Thương Lăng xấu xí, lại uy hiếp hù dọa nàng!
Thuận khí một hồi lâu, Hạ Triều Ca mới bình tĩnh trở lại.
Bỏ đi, xem như hắn không nhớ được nên Hạ Triều Ca quyết định không tính toán với Thương Lăng.
Hạ Triều Ca khoan thai ngồi lên xe lăn đi dạo một vòng trong sân, lúc đang chuẩn bị về phòng, cung nữ đến thông báo có người cầu kiến.
Chính là bạch liên hoa kia, nhị công chúa Hạ Uyển Tình.
Được rồi, hai con hàng này đều tới xem nàng, mà bạch liên hoa này còn không biết muốn đem thêm chuyện xấu gì tới đây.
Hạ Triều Ca để Xuân Liễu đẩy nàng vào trong viện, ở trong sân chờ Hạ Uyển Tình.
Hạ Uyển Tình hai mắt ửng hồng đi tới trước mặt Hạ Triều Ca, lại quỳ “bịch” xuống.
“Hoàng tỷ, muội thật sự xin lỗi tỷ, là muội hại tỷ quỳ một ngày ở Ngự Thư phòng, làm hại hai chân tỷ bị thương không thể xuống giường, đều là muội sai rồi.”
Hạ Uyển Tình gào rống một hồi, cả người Hạ Triều Ca đều không chịu nổi.
Quá ồn, còn rất giả dối.
“Hoàng muội, muội không cần tự trách, ta không có nhất thời hồ đồ mà bổng đánh uyên ương, ta thấy rất may mắn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075918/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.