“Ngươi định làm thế nào đây?”
Tâm Hạ Triều Ca như bị đá tảng đè nặng, vô cùng khó chịu.
Nhiều lần suýt chút nữa không thở nổi.
Nàng ở trong lòng mẫu hậu làm nũng, ngủ say.
Nàng ở trên đầu gối phụ hoàng nhìn lén tấu chương.
Nàng đồng hành cùng hoàng huynh lén lút xuất cung, cùng nhau điên, cùng nhau quậy, cuối cùng huynh ấy cõng nồi.
Từng màn từng màn, những hình ảnh đẹp đẽ không ngừng tái hiện trong đầu của nàng.
Cho dù đây chỉ là một lần hạ giới luân hồi, cho dù nàng chỉ là kẻ qua đường, cho dù chết thì hồn cũng sẽ không bị diệt mà vẫn còn kiếp sau.
Nàng cũng không có cách nào tiếp nhận mệnh cách như vậy, kết cục như vậy.
Có thể ngược nàng, nhưng ngược người thân nàng yêu thương, không được.
“Vọng Thư, ta không thể để cho việc trong mệnh cách này phát sinh.”
Vọng Thư thở dài, vỗ vỗ bả vai Hạ Triều Ca.
“Ta biết ngươi khổ sở, nhưng đây chỉ là một lần luân hồi. Nếu ngươi hủy lần độ kiếp này của Thương Lăng Thượng Thần, khiến ngài không thể đăng cơ, hậu quả không thể tưởng tượng được đâu.”
Vọng Thư khẩn trương khuyên bảo Tư Mệnh, sợ nàng làm ra chuyện bất thường.
Hạ Triều Ca yên lặng không nói, chau mày.
“Tư Mệnh, để ngươi xem mệnh cách này, mục đích lúc đầu chẳng phải giúp ngươi đứng ngoài cuộc, không phải chịu khổ sao? Ngươi chỉ cần tránh xa...”
Hạ Triều Ca ngắt lời Vọng Thư.
“Ngươi bảo ta làm sao tránh đi? Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075911/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.