Hạ Triều Ca là trưởng nữ của hoàng đế, Hề Minh Húc là con trai độc nhất của đại tướng quân.
Nàng là quân, hắn là thần.
Hắn ở trước mặt nàng, thân phận thấp hơn một bậc.
Cho nên Hạ Triều Ca thích ý xoa xoa đầu Hề Minh Húc, Hề Minh Húc hiểu chuyện chỉ có thể nhẫn nhịn.
Trên mặt Hạ Triều Ca đầy vẻ từ ái, nhưng trong lòng lại đang âm trầm cười.
Thương Lăng à Thương Lăng ơi, ngươi cũng có một ngày như vậy, quỳ ở trước mặt ta, ẩn nhẫn để ta xoa đầu.
Thiệt là vui muốn chết luôn!
Nhớ rõ lúc trước, ngươi ở trên yến hội độc mồm độc miệng châm chọc ta thế nào? Hả?
Nhớ rõ lúc trước, ở trong viện của ông già Nam Cực cưỡng bức cảnh cáo ta thế nào? Hả?
Nhớ rõ lúc trước, ngươi ở trước mặt Thiên Đế Bệ Hạ bôi đen hòng kéo ta hạ giới thế nào? Hả?
Bản thân ngươi trước đây rất bá sao!
Hiện tại chẳng phải chỉ có thể ngoan ngoãn để ta xoa ta nắn?
Ha ha ha, phong thủy luân chuyển, năm nay đến lượt ta!
Trong lòng Hạ Triều Ca mười phần đắc ý, vui như nở hoa, trong lòng Hề Minh Húc lại uất ức, đen mặt.
“Tiểu ca ca, huynh giống như rất không vui, ta mang huynh ra ngoài chơi có được không?”
Hạ Triều Ca nháy nháy mắt, vẻ mặt đơn thuần đáng yêu.
Trong mắt Hề Minh Húc viết hai chữ to: Không tốt!
Nhưng, phụ hoàng thân yêu của nàng lại cười nói: “Triều Ca ngoan, con và Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075900/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.