Triệu Tử Hiên đối với ánh mắt nghi ngờ nhân sinh của Trương Tiểu Hy là vô cùng khinh bỉ, anh liếc mắt xem thường đưa tay đóng cửa, nhưng nghề nghiệp của Tiểu Hy là gì? Là phóng viên, nhanh nhạy là thứ mà cô bắt buộc phải có.
Tiểu Hy huýt cánh cửa, luồn cả cơ thể lọt thỏm vào trong lòng Triệu Tử Hiên, rồi tự nhiên như đây là phòng của chính mình đi lòng vòng tham quan một lượt... Ừm, rất có phong cách, nhưng mà đợi đã, đây là phòng dành để ngủ mà, cô và anh ngủ riêng sao?
Ở thế giới thực mà cô sống, tuy lúc dại khờ cô hay chửi mắng anh, nhưng cô sợ nhất là ngủ một mình nên đặc ân cho anh nằm bên cạnh, sao bây giờ hai người lại chia ra hai hướng vậy?
Triệu Tử Hiên đứng bơ vơ sau cánh cửa mắt giật giật lên mấy cái, cô ta, cô ta dám vào phòng của anh, còn ngồi trên giường của anh nữa, phụ nữ gì vậy, không biết xấu hổ sao?
"Trương Tiểu Hy, có phải tôi dễ dãi với cô quá rồi không, ai cho phép cô vào phòng của tôi?"
Tiểu Hy đặt đĩa thịt bò lên bàn, khịt mũi một cái, đôi mắt nai tơ chớp chớp vô tư trả lời:
"Cái gì mà phòng của tôi, là phòng của chúng ta. Ông xã à, chúng ta là vợ chồng cần gì phải giữ khoảng cách như vậy, anh nói có đúng không?"
Nói xong còn cười hì hì một cái, thản nhiên nằm dài trên giường.
Triệu Tử Hiên muốn bùng nổ, đến thở cũng cảm thấy muốn cháy cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-ong-xa-bang-thuc-luc/2804748/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.