Nhìn tấm thẻ ngân hàng in con số mạ vàng trong tay, Đường Nguyện quơ quơ về phía Hứa Tứ, có vài phần tò mò nhìn anh hỏi: “Trong này phải có bao nhiêu tiền?”
Một người đàn ông độc thân, không mua xa xỉ phẩm, ăn ở còn được đơn vị trợ cấp, cuộc sống cũng nhàm chán không có bạn gái, cộng thêm một người cuồng tăng ca như anh ngay cả các hoạt động giải trí cũng ít đến đáng thương, quanh năm suốt tháng có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền?
Hứa Tứ hạ mí mắt nghiêm túc suy nghĩ giây lát, sau đó môi mỏng khẽ mím nói: “Tiền lương cộng tiền trợ cấp của anh mỗi tháng là tám ngàn sáu, tiền thưởng ngày thường đạt được cũng ở trong này, đại khái con số hẳn là hơn hai mươi vạn, nhưng cụ thể bao nhiêu anh vẫn chưa xem qua.”
Anh không phải là một người đặc biệt nhạy cảm với tiền bạc, cũng hiếm khi quan tâm đến tài sản của mình.
Ngoại trừ thỉnh thoảng mua vài bộ quần áo thay giặt, chi phí lớn nhất chính là tiền xăng dầu và hút thuốc.
Đường Nguyện cả kinh mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn người đàn ông trên giường bệnh.
“Anh yên tâm đưa cho em thật à?”
Không ngờ tên này lại đem toàn bộ gia sản của mình cho cô?
“Vì sao lại không thể đưa cho em?”
Anh ngẩng đầu hỏi ngược lại Đường Nguyện, trong đôi mắt chim ưng sắc lẹm xẹt qua một tia khó hiểu.
Trong nhận thức của anh, tiền của đàn ông không phải nên giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-doi-truong-hua/3652830/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.