Biết Hứa Tứ có máu thẳng nam, thế nhưng Đường Nguyện thật sự không ngờ anh lại thẳng thắn như vậy, còn thẳng hơn cả sắt thép.
Chuyện vừa tế nhị vừa nhạy cảm như thế mà anh lại lấy tâm tình gì dùng biểu cảm nghiêm túc như vậy thốt ra khỏi miệng chứ?
Rồi cô nên trả lời thế nào đây?
Đường Nguyện liếm liếm môi, đôi mắt ướt át đảo loạn bốn phía cũng không dám đối mặt với Hứa Tứ.
Thấy dáng vẻ cô không muốn trả lời, Hứa Tứ khẽ nhíu mày, anh rất muốn có được đáp án, đương nhiên sẽ không bởi vì chuyện vặt vãnh mà lùi bước.
“Đường Nguyện, em nhìn vào mắt tôi đi, trả lời câu hỏi của tôi."
Anh kỳ thật đã làm tốt tâm lý, nhưng lại muốn nghe được câu trả lời khẳng định của Đường Nguyện.
“Hứa Tứ, đó là chuyện sau khi anh sốt đến mơ hồ làm ra, tôi biết không phải chủ ý của anh, cho nên...”
“Làm sao em biết đó không phải là chú ý của tôi?”
Hứa Tứ nhìn cô chằm chằm, trong con ngươi đen nhánh phản chiếu khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm của Đường Nguyện, "Nếu như tôi làm chuyện quá đáng với em thì sao?"
Hứa Tứ đột nhiên áp người qua, hơi thở nóng bỏng của nam giới theo đó phả vào mặt cô.
“Hứa, Hứa Tứ, anh là cảnh sát nhân dân, tôi chắc chắn tin vào nhân phẩm của anh.”
“Đường Nguyện, tôi nói rồi, sau khi tan ca tôi chỉ là Hứa Tứ, hơn nữa tôi còn là một người đàn ông bình thường.”
Anh là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-doi-truong-hua/3652808/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.