Hoàng đế vốn định để đến ngày mai lâm triều lại nói, nhưng Quỳnh Như nói không thể để lỡ quốc sự.
Hắn đưa Quỳnh Như đến chính điện rồi quay về Lưỡng Nghi điện. Ban đêm, hắn định đến cung hoàng hậu thì Liễu Chiêu Nghi lại mang canh lê đến. Hắn uống mấy ngụm, quá ngọt… từ đầu đến cuối không phải hương vị hắn thích, hắn chỉ nói, “Những việc này để ngự thiện phòng làm được rồi, nàng không cần phải vất vả.”
“Hoàng thượng, hôm nay là mười lăm, thần thiếp đã chuẩn bị một ít thức ăn ở trong điện, lúc đi Giang Nam thiếp cũng học được mấy ca khúc, thiếp đang muốn nhờ người đánh giá.” Liễu Tịch Nguyệt lôi kéo ống tay áo của hắn.
Hắn nhìn dáng vẻ nũng nịu của nàng, cũng có chút mềm lòng.
Nhưng hắn và Quỳnh Như vẫn chưa nói chuyện nhiều, hắn không muốn dùng tâm trạng rã rời đối mặt với nữ tử khác, đặc biệt nữ tử này lại là Liễu Tịch Nguyệt.
“Trẫm đã đồng ý đêm nay sẽ dùng bữa với hoàng hậu, để ngày mai đi.” Hoàng đế nói.
“Thần thiếp có thể đi cùng người không? Hôm nay thần thiếp đã được gặp mẫu thân, nên cũng muốn đi tạ ơn hoàng hậu nương nương.” Liễu Tịch Nguyệt nói.
“Việc này đợi ngày mai thỉnh an rồi nói cũng không muộn.” Hắn khoác tay, trong tiềm thức hắn sợ Quỳnh Như sẽ hiểu lầm hắn cố ý dẫn Liễu Tịch Nguyệt đến đó.
Khoan đã, sự khác thường hai ngày nay của Quỳnh Như có phải vì Liễu Tịch Nguyệt không? Dù sao hắn dẫn Liễu Tịch Nguyệt rời cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung/2211979/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.