Trans: Chip | Beta: Shpdarn, Choco 
Nam Vận hết sức kinh ngạc, quả thực không thể tin vào tai của mình: ''Anh nói cái gì?'' 
Lục Dã không nhanh không chậm lặp lại: ''Tôi muốn tặng chiếc nhẫn này cho Nam tiểu thư làm quà cưới.'' 
Nam Vận mở to hai mắt nhìn chằm chằm bức bình phong, trên mặt tràn ngập vẻ khó tin: ''Tại sao chứ?'' 
Lục Dã lời ít ý nhiều: ''Giúp người khác hoàn thành nguyện vọng thôi.'' 
Nam Vận vẫn không thể hiểu nổi hành động của người này: ''Không phải anh nói cô gái anh yêu cũng thích chiếc nhẫn này sao?'' 
Lục Dã không trả lời thẳng vào vấn đề này, mà nghiêm trang đáp: ''Nam tiểu thư luôn nghĩ tôi là một kẻ xấu xa tồi tệ, tôi chung quy cũng phải làm gì đó để thay đổi hình tượng của mình trong lòng Nam tiểu thư chứ.'' 
''....'' 
Thật sự không nhìn ra anh là một người chú ý đến hình tượng bản thân như vậy đấy. 
Nam Vận quả thực không biết nói tiếp như thế nào, nhưng cô vẫn hiểu được đạo lý vô công bất thụ lộc*, vội vàng nói: ''Không cần đâu, thật sự không cần! Tôi cũng không phải rất cần chiếc nhẫn kia.'' 
*Không có công không nhận lộc. 
Lục Dã không đáp lời, dường như đã hạ quyết tâm. 
Nam Vận vừa bất lực vừa nôn nóng: ''Thật sự không cần mà, tôi xin thề, sau này tôi sẽ không nói xấu về anh nữa, tôi biết anh là người tốt rồi!'' 
Lục Dã nhắm mắt làm ngơ, nhẹ nhàng mở miệng: "Bắt đầu rồi.'' 
Anh vừa dứt lời, ánh đèn trong đại sảnh đã lập tức sáng rực lên. 
Những người đến tham 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-vay-ma-yeu-em/1031638/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.