Ánh đèn vàng mờ mờ từ trần nhà chiếu xuống, dát một lớp sa mỏng trên tóc Dung Hủ. Đôi mắt trong suốt lắng đọng dày đặc ý cười, khoảng cách chỉ chưa được mười cm, hơi thở ấm áp nhẹ nhàng phả trên làn da Tần Trình, lộ ra sự mờ ám mê người.
Ngón tay thiếu niên nâng cằm hắn, lấy một loại tư thế gần như khiêu khích nhìn hắn.
Nhưng mà, dưới tình huống gần như bị đối phương đùa giỡn đến không thể nhịn được, Tần Trình lại thản nhiên hạ mắt, giọng điệu bình tĩnh hỏi ngược lại: “Tiểu Hủ, em đang nói cái gì?”
Trên khuôn mặt tuấn mỹ thanh lãnh không có một chút lay động, giống như hoàn toàn không rõ cái gì là tra nam, vì sao phải sắc dụ, cùng với cái gọi là “nữ thần quả cam” là ai.
Khi Tần Trình rũ mắt nhìn người, vẻ mặt luôn hết sức trấn định lạnh nhạt, mà giờ phút này hắn cũng như thế, lãnh tĩnh tùy ý cho thiếu niên nhà mình nâng cằm mình, mặt không đổi sắc mà phủ định.
Loại tình huống này đã sớm trong dự kiến của Dung Hủ. Nếu Tần Trình trực tiếp thừa nhận, thì cậu lại cảm thấy không bình thường, phải nên không biết xấu hổ phủ nhận như thế.
“Anh thật sự không hiểu sao?” Thấp giọng cười nói ra những lời này, Dung Hủ móc di động trong túi ra, tùy ý mở weibo, vừa nhập năm chữ “Liên Dung Tranh Tử Hãm”, vừa nói: “Vậy chúng ta có thể nhìn một cái xem, nữ thần quả cam, nhớ rõ tháng trước lúc anh quay phim ở Canada, là có lệch giờ nhỉ. Anh đi vào ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-tinh-van-dinh/1318733/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.