Xe chậm rãi dừng ở ga ra, Dung Hủ xuống xe vào phòng, đi chưa được mấy bước, liền nghe được một giọng nữ bén nhọn.
“Đặt đồ vật thế nào vậy? Má Vương, cất kỹ bình hoa của tôi, đừng đụng. A! Bảo bà đừng đụng, nhẹ một chút có biết không?”
Giọng nói này âm điệu rất cao, có vẻ có chút chói tai, chờ sau khi Dung Hủ đến gần, người phụ nữ trung niên ăn mặc phú quý kia xoay người, liếc mắt một cái nhìn thấy cậu. Bộ dạng người phụ nữ này rất có vài phần quý khí, đeo vòng tay bích thúy và vòng cổ trân châu viên to, cổ tay ước chừng thô gấp đôi Dung Hủ.
Đại khái là không ngờ sẽ đột nhiên nhìn thấy thiếu niên, hoặc là nói, bộ dáng lúc này của thiếu niên làm cho bà ta hoảng sợ, ước chừng qua một hồi lâu, người phụ nữ đó mới chớp chớp mắt, âm dương quái khí nói: “Ai, đại minh tinh về hả? Sao lại không tìm người tiếp đãi cho tốt, Đoàn quản gia, ông làm ăn cái kiểu gì thế không biết, có thể để cho tiểu Hủ nhà chúng ta tự mình đi đường sao.”
Trong lòng Dung Hủ đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, nhẹ nhàng nói tiếng “thím hai”, tiếp đó liền xoay người chuẩn bị lên lầu.
Còn đi chưa được mấy bước, chỉ nghe người phụ nữ kia lại nói: “Cơm chiều cho cậu để ở phòng bếp, đừng nói thím khi dễ cậu, cậu đang ở thời kỳ phát dục, ăn cơm nhiều chút có biết không?”
Lời này vừa rơi xuống, Đoàn quản gia vừa mới vào nhà sắc mặt lạnh lùng, nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-tinh-van-dinh/1318591/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.