*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Vân chạy một hồi nên hơi đói, lúc mò vào túi xem thử thì phát hiện trong túi áo còn một cây kẹo que, cô nàng vui mừng quá đỗi, dừng lại tập trung lột giấy gói kẹo, lột xong thì vứt giấy gói vào thùng rác đặt trên đường chạy của sân tập, sau đó mới đuổi theo Kim Đa Bảo. Nhưng màn kịch đột nhiên hiện ra trước mắt lại làm cô phát ngốc, tại sao Kim Đa Bảo lại nắm tay một anh chàng cao ngất, còn liếc mắt đưa tình với anh ta?
Kim Đa Bảo cũng bị dọa sợ hết hồn, thật sự là bị dọa sợ hết hồn, chân trái cô đạp vào chân phải, nếu không có người kéo tay, chắc chắn cô đã loạng choạng ngã nhào xuống đất. Người đứng sau lưng nắm lấy tay cô, chính là người cô vẫn còn nhìn thấy trên ti vi hôm qua, tim của cô còn vì anh ta mà đập liên hồi, nhưng tại sao lại bỗng nhiên xuất hiện ở đây? Không đúng, tại sao lại bỗng nắm lấy tay cô?
“Cậu kéo tôi làm gì?” Cô hỏi thẳng, chỉ là hoài nghi đơn thuần, dường như không có sự tức giận vì bị đụng chạm.
“Hả? Không phải cô chìa tay cho tôi à?” Khâu Thiên nghiêng đầu, có vẻ như bỗng hiểu ra, anh nhanh chóng buông tay, “Không đúng hả…”
Nãy giờ Kim Đa Bảo vẫn đứng với tư thế bắt tréo chân, Khâu Thiên vừa thả lỏng tay, cô liền mất trọng tâm, quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-quyet-dinh-vay-nhe/3198016/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.