*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Blue
Bởi vì nhìn Kim Đa Bảo rất vui vẻ, nên Tiểu Vân cũng không hối cô phải chuyển về kênh phim truyền hình, cùng cô nàng kia mơ mơ màng màng xem đá bóng.
“Người này ở nhà đối diện đó.” Kim Đa Bảo nhìn những cầu thủ đang bước ra sân trên ti vi, chỉ vào Khâu Thiên, nói với Tiểu Vân, “Khâu Thiên.”
Cầu thủ qua lại, màn ảnh lại dời tới dời lui, Tiểu Vân không xác định được, bèn hỏi, “Cái người tết đuôi sam ấy hả?”
“Không đúng không đúng.” Kim Đa Bảo đạp dép, bước đến trước ti vi, ngón tay đâm vào gương mặt hiện trên ti vi của Khâu Thiên, “Người này này.”
Tiểu Vân nghiêm túc nhìn một hồi, cầm nửa quả táo huơ huơ trước mặt, “Mẹ tôi ơi, đẹp trai quá vậy! Bây giờ tuyển vận động viên đều phải nhìn mặt sao!”
Kim Đa Bảo bỗng có một cảm giác vinh quang rất đáng kiêu ngạo, đây là người đầu tiên có thể xuất hiện trên ti vi mà cô quen biết, nhưng bọn họ có tính là quen biết không nhỉ? Ừm, cũng có đấy, bọn họ đã cùng nhau ăn sáng ở ven đường mà.
Mỗi buổi đêm khuya khoắt, cô đều nằm vắt trán suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn nghĩ không ra mình đã gặp anh ta khi nào, dường như việc này đã trở thành nhiệm vụ nho nhỏ trước lúc đi ngủ của cô.
Hôm nay đã nghĩ ra chưa? Chưa.
Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-quyet-dinh-vay-nhe/3198015/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.