Hai đánh bốn không phải là một thế cục cân bằng và cân xứng cho lắm. Gia Hân thì sợ hãi, khóc lóc. Trong lúc hoảng loạn, cô chỉ biết nhắn tin qua mạng cho người mà mình tin tưởng nhất. Rất nhanh, hắn đã phản hồi. Trong lúc gấp gáp quá, hắn nhắn lại:
“Đừng lo, anh biết em ở đâu. Đợi anh, đợi anh một lúc thôi. Anh sẽ đến ngay. Đừng sợ.”
Với tốc độ kinh người, năm phút sau Trần Tình có mặt. Trước mắt hắn là Gia Hân đang ngã sõng soài trên mặt đất, hai người kia thì bị đánh bầm dập không đứng dậy nổi. Trần Tình vừa chạy đến đã lao vào nhưng kết quả chẳng ăn thua gì. Một tên trong số bốn người kia nhận ra hắn, bất giác kẻ đó cười nửa miệng, hỏi hắn:
“Anh Trần Tình đó sao? Lâu ngày không gặp, nhớ tôi chứ?”
Trần Tình nhớ. Đây là con của chủ tịch công ty từng hợp tác, giữa bọn họ từng có vài xích mích. Lần đó Trần Tình lấy chai bia đánh bể đầu tên đó, khiến gã phải khâu tận mấy mũi kim. Cũng vì vậy, hôm nay là một ngày đẹp trời để gã ta trả thù. Trần Tình thấy chuyến này không xong rồi. Khi nãy đi gấp quá nên không kịp gọi đàn em đến. Đến nước này Trần Tình chỉ còn cách nói chuyện để thỏa hiệp.
“Tôi nhớ. Nhưng không hiểu lí do gì lại khiến cậu đụng đến người của tôi.”
“Người của anh? Ai là người của anh.” Gã giả vờ hỏi.
Trần Tình đưa mắt nhìn Gia Hân nằm trên đất sợ hãi run rẩy mà tim đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-ngo-da-thanh/3479784/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.