“Gia Hân, ra anh cơm nè em.”
“Chờ em một tí, em vẫn chưa tắm cho bé Hi xong mà.” Gia Hân ở trong phòng tắm nói vọng ra. Cô đang tắm cho bé Hi, ý là chú chó con năm nào. Cái tên Hi xuất phát từ niềm hi vọng mà nó mang lại cho Gia Hân.
Thấm thoắt cũng gần sáu tháng, nhờ có cô bạn bốn chân và bác sĩ trị liệu Gia Hân đã tốt hơn trước rất nhiều. Cả hai anh em chưa từng nhắc đến người đàn ông khốn nạn kia. Và bản thân hắn ta cũng chưa lần nào xuất hiện trước mặt cô. Vết thương lòng dần lắng xuống mà nguôi ngoai đi ít nhiều.
“Nhanh lên nhé. Khi nào tắm xong thì gọi anh vào bế hai đứa ra.” Minh Khang vừa dọn cơm vừa nói.
Gia Hân “dạ” một tiếng để đáp lại rồi chăm chú tắm cho bé Hi. Gia đình hạnh phúc cứ như vậy trôi qua từng ngày. Cả hai người họ đều không hi vọng có ai đó chen chân vào.
Còn về Trần Tình, hắn lại trả về với bản thân - một người quyền lực, lạnh lùng và tàn nhẫn. Hắn càng lúc càng ra tay mạnh hơn trên thương trường, sát phạt khiến kẻ khác kinh hồn. Gia Hân vẫn là vết thương lòng của hắn, dù không nói ra nhưng nó sẽ mãi ám ảnh và theo hắn đến suốt cuộc đời. Hình ảnh ngày đó cô đau khổ, tuyệt vọng ra sao, kể cả lúc cô mệt mỏi buông bỏ cuộc đời, hắn vẫn luôn nhớ, chưa bao giờ quên được.
Thời gian cứ thế bỏ quá khứ lại, nhưng sự việc thì vẫn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-ngo-da-thanh/3479771/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.