“Chủ tịch Trần, đêm nay lạnh đấy, ôm nhau ngủ đi.” Cô gái trẻ choàng cổ hắn, mềm mại gợi ý.
Trần Tình như muốn chạy trốn thứ gì đó, có thể là bức bối hoặc mông lung. Hắn bắt đầu lao vào thú vui quen thuộc mà trao cho cô gái bên cạnh một nụ hôn.
Bọn họ ôm nhau, bắt đầu sờ soạng khắp nơi, hơi thở cũng gấp gáp hơn trước. Được một lúc, hai người dẫn nhau vào phòng riêng của quán và làm những chuyện quá đỗi quen thuộc.
Xong chuyện cũng là nửa đêm, Trần Tình mặc quần áo lại từ rất lâu, ngồi hút điếu thuốc, khói phả vào không khí, bao trùm cả căn phòng chính là mùi vị của tệ nạn.
“Hôm nay anh gặp chuyện buồn sao? Thấy tâm trạng của anh tệ đấy, trên giường cũng rất hung hăng.” Cô gái nằm trên giường từ từ ngồi dậy, tựa mặt vào vai hắn. Trần Tình không đáp, chỉ im lặng hút vào nhả ra, đến khi chấm lửa vụt tắt, hắn mới chán nản ném đi.
“Tôi về, khi nào tiền trong thẻ hết thì báo tôi.” Trần Tình nói với giọng vô cảm, cũng không liếc nhìn cô ta. Có lẽ cũng quá quen nên cô gái ấy chỉ im lặng, không hỏi hay nói thêm bất cứ điều gì.
Trở về nhà, mọi hoạt động đều đã ngừng lại, ai nấy cũng nghỉ ngơi cả rồi. Cứ thế, hắn lẳng lặng về phòng ngủ.
Sáng hôm sau, như mọi khi hắn xuống nhà ăn sáng để đi làm. Thấy người giúp việc chuẩn bị thêm một phần thức ăn riêng định mang đi, Trần Tình tò mò, nhíu mày hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-ngo-da-thanh/3479762/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.