🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một tháng sau…



“Gia Hân, chuyển đến nhà mới đã một tháng rồi, em có quen không?” Minh Khang choàng vai em gái, mỉm cười hỏi.



Cô khẽ gật đầu.



“Em muốn ăn gì, để anh nấu cho em ăn nhé?” Minh Khang vui vẻ nhìn cô.



Đã hơn một tháng, tuy Gia Hân không còn ngồi thẫn thờ một góc nữa, nhưng đã ít nói hơn trước rất nhiều. Những lúc không nhất thiết nói chuyện cô sẽ dùng cơ thể để biểu lộ, ví như gật đầu hoặc lắc đầu.



“Anh nấu gì em sẽ ăn đó.” Gia Hân đáp.



Minh Khang khẽ thở dài, rồi lại tiếp tục câu lên nụ cười vui vẻ.



“Vậy để anh nấu món canh cua mà em thích nhé!”



Cô cười nhạt, gật đầu.



Dạo gần đây cơ thể uể oải khó chịu, lại rất hay buồn ngủ. Vào lúc cơ thể không được khỏe, càng dễ khiến con người ta rơi vào tình trạng buồn bực. Cô trả lời anh xong, cũng lăn bánh xe trở về phòng ngủ.



Giờ cơm đến, anh gọi cô xuống ăn. Đưa lên miệng một muỗng canh, mùi thức ăn khiến Gia Hân buồn nôn dữ dội, vì không thể đi lại như người thường nên đều nôn cả mật xanh mật vàng ra sàn nhà. Minh Khang không ngại bẩn chạy đến vỗ lưng cho em gái, liên tục hỏi han:



“Gia Hân sao thế? Em bị bệnh sao?”



“Nước đây, em uống đi.” Anh lại tiếp tục nói.



Được một lúc, cô mệt nhọc thở gấp, hai hàng nước mắt chảy dài. Đây không phải là nước mắt do trận nôn vừa rồi, mà là nước mắt đau khổ.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-ngo-da-thanh/3479758/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cứ Ngỡ Đã Thành
Chương 3: Tôi có thai rồi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.