Lương Thông cũng nhìn ra được hỏa lực của cảnh sát đặc nhiệm hoàn toàn không tạo thành được bất kỳ uy hiếp nào với vượn khổng lồ, Trương Thuận này suy nghĩ quá ngây thơ.
Quả nhiên vượn khổng lồ lúc này giống như phát cuồng bất chấp tất cả lao về phía trước, những tên lửa dội xuống thân nó kia đều bùng lên tia lửa rồi tắt lịm, không gây bất kỳ sát thương nào cho nó, càng không nói đến những khẩu súng bình thường càng trở nên vô dụng.
Mắt thấy tất cả vũ khí đều không có tác dụng mà vượn khổng lồ thì đã lao tới ngay trước mặt, sắc mặt của Trương Thuận lúc này mới thực sự thay đổi, hiện lên nét sợ hãi.
Chỉ vừa mới rồi hắn ta còn tưởng rằng Lương Thông muốn cướp đoạt sự nổi trội của bản thân mà phẫn nộ không thôi nhưng hiện tại khi con vượn khổng lồ này chân chính tìm đến trước mặt, hắn mới nhận thức được sự đáng sợ của nó.
Thân hình cao ngang tòa nhà mười mấy tầng mang tới cho người ta một loại cảm giác áp bức kinh khủng, không những vậy trên người nó còn toát ra hơi thở hung bạo, càng đến gần, tất cả cảnh sát đặc nhiệm cùng bản thân hắn càng cảm nhận được sự khủng hoảng từ trong tâm hồn.
Lúc này vượn khổng lồ chỉ còn cách khoảng mười mét, Trương Thuận rốt cuộc không chịu nổi áp lực khổng lồ kia mà gào lên một tiếng rồi đổ gục xuống đất, trừng to đôi mắt nhìn vượn khổng lồ hung ác vô cùng đang lao về phía hắn ta và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/603111/chuong-1124.html