Sau khi Lục Hi rời đi, Thôi Cảnh Ba mặt tái mét đi đến bên cạnh Thiên Diệu Hùng, đỡ hắn ta lên.
Chỉ thấy cánh tay phải của Thiên Diệu Hùng bị gãy nát, mềm nhũn rũ xuống, trong miệng còn trào máu tươi.
Hai người đẹp xum xoe bên cạnh Thiên Diệu Hùng bị dọa sợ trốn ở một bên run lẩy bẩy.
“Anh Thiên Diệu, anh không sao chứ?”, Thôi Cảnh Ba dè dặt hỏi.
Chỉ thấy vẻ mặt Thiên Diệu Hùng hung dữ, dùng tay trái lau vết máu trên khóe miệng, hung ác nói: “Tôi không sao, dám đánh tôi bị thương, đây là sự khiêu khích nghiêm trọng nhất với gia tộc Thiên Diệu, ông cứ để đấy, tên họ Lục và Hoắc Tư Duệ này, sẽ có người của gia tộc Thiên Diệu tôi xử lý”.
Lúc này, trong lòng Thiên Diệu Hùng tức giận bừng bừng, dám động đến hắn ta, gia tộc Thiên Diệu không dễ chọc như vậy, cho dù tên họ Lục này có lợi hại hơn mình, nhưng cao thủ của gia tộc Thiên Diệu như rừng, sức mạnh tiềm ẩn trong đó không phải điều mà người ngoài có thể biết được, Lục Hi và Hoắc Tư Duệ nhất định phải chết.
Thôi Cảnh Ba nghe thấy vậy, cũng cắn răng, gật gật đầu.
Việc đến nước này đã không còn đừng lui nữa, nếu không cùng Thiên Diệu Hùng giải quyết chuyện này một cách êm đẹp, chỉ riêng lửa giận của gia tộc Thiên Diệu, ông ta không cáng đáng nổi, nói như nào thì Thiên Diệu Hùng cũng vì việc của bản thân mình mới bị đánh bị thương.
Lục Hi và Hoắc Tư Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602999/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.