Nghe thấy Thôi Cảnh Ba biện giải vô lại như vậy, trong lòng Hoắc Tư Duệ chỉ cảm thấy một trận bực bội: "Ông vì Nhiếp Vi mà trắng trợn kéo phiếu, thu mua phiếu bầu chọn với giá cao, bộ Văn hoá và tuyên truyền cũng không tiện quan tâm tới hành vi gian dối này, ông còn không biết xấu hổ mà nói chúng tôi, đúng là thứ trơ tráo”.
"Chủ tịch Hoắc à, nói chuyện nên khách sáo một chút, chớ quên nơi này là Thượng Kinh, không phải là nơi Bắc man Tây Kinh của các cô, để tôi nói thẳng ra vậy, lập tức kêu A Đoá rút khỏi cuộc thi, nếu không tự gánh lấy hậu quả", Thôi Cảnh Ba giờ phút này cũng không thèm dông dài với Hoắc Tư Duệ nữa mà trực tiếp uy hiếp nói.
Hoắc Tư Duệ nghe vậy thì nổi giận đùng đùng đáp: "Thôi Cảnh Ba, ông cũng quá phách lối rồi đó, ông đang uy hiếp tôi sao?"
"Đe doạ cô thì đã sao", Thôi Cảnh Ba cười đầy thách thức.
Lục Hi lúc này ở bên cạnh sớm đã không nhìn nổi nữa mà nói: "Thôi Cảnh Ba, là ai đã cho ông can đảm dám nói ra những lời này?"
Thôi Cảnh Ba nghe vậy phá lên cười: “Nói hay lắm, để tôi giới thiệu một người cho các cô làm quen”.
Nói đoạn, Thôi Cảnh Ba chỉ vào Thiên Diệu Hùng bên cạnh và nói: “Vị Thiên Diệu Hùng này là cao thủ trẻ tuổi của gia tộc Thiên Diệu, mọi người hãy làm quen với nhau đi”.
Trên gương mặt Thôi Cảnh Ba lúc này phủ đầy nét kiêu căng, không phải ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602997/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.