Nhưng Lục Hi sao có thể cho nó chạy thoát. Anh dùng sức nhảy lên, mỗi bước là mấy chục trượng, trường thương huy động từ trên xuống dưới, hung hăng ném về phía Donbakara.
“Rầm!”
Tiếng nổ lại vang vọng, Donbakara bị chém ngay sau lưng, gào lên than khóc một tiếng rồi rơi xuống đất, tạo thành một cái hố to khổng lồ.
Lục Hi không chút do dự mà lao xuống, vung một thương vào bụng Donbakara, đầu thương là một ngọn lửa ám kim cháy hừng hực.
Donbakara cảm nhận được uy lực của thương này, bất chấp tất cả mà xoay người tránh thoát, sau đó cất cánh bỏ chạy.
Lục Hi cười khẩy, lập tức đuổi theo, lại quét thêm một cái nữa, đánh trúng Donbakara.
Ngay sau đó, Lục Hi liên tục đánh thương trúng người Donbakara, nó kêu thảm không ngừng, chạy trốn khắp nơi.
Nhưng xét về tốc độ thì nó làm sao bằng Lục Hi được, bị Lục Hi nhanh chóng đuổi theo, đánh cho no đòn.
Lúc này, Lục Hi lại dùng một thương hung hăng kéo Donbakara xuống đất.
Lớp áo giáp dung nham trên người Donbakara đã hoàn toàn rớt sạch, lộ ra thân thể chồng chất những vết thương. Cả người nó bị nứt ra mười mấy miệng vết thương do cây thương của Lục Hi tạo ra.
Donbakara giống như một con chó chết, đầu lưỡi há ra ngoài, nằm thở hổn hển dưới đất.
Lục Hi hét lớn, trường thương chấn động, muốn giết chết Donbakara.
Ngay lúc này, nó kinh hãi hô lên: “Đừng giết ta, ta đầu hàng mà”.
Lục Hi nghe vậy thì chậm rãi đi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602953/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.