Chú ba có đồ vật thần kỳ như vậy, hoàn toàn có thể chữa khỏi cho ông nội, nhưng ông nội lại không chịu tin chú ba làm cho Lục Tiểu Hiên vô cùng lo lắng.
Lục Viễn Chí nghe cháu gái nói vậy thì sửng sốt: “Cháu cho ông uống cái gì vậy?”
Lục Tiểu Hiên nói thì Lục Viễn Chí mới nhớ lại, dường như sau khi uống nước mà cháu gái đưa thì ông ta mới thấy khỏe hơn, chẳng lẽ Lục Hi thật sự có thứ đồ thần kỳ đó sao?
Lúc này, Lục Hi giơ bình nhỏ trên tay lên và nói: “Bác đã uống thứ này đó ạ, tên là nhũ dịch Chung Linh, chẳng qua thứ bác uống lúc nãy là loại pha loãng thôi”.
“Nhũ dịch Chung Linh?”, Lục Viễn Chí nghi hoặc nói.
Lục Hi cười đáp.
“Đúng vậy, bác còn nhớ lọ lần trước cháu biếu bác không? Có vẻ là bác chưa uống rồi, nếu không bác cũng sẽ không yếu tới mức này”.
Lục Viễn Chí mới nhớ ra lọ thủy tinh mà Lục Hi cho mình lúc trước, nói rằng uống vào có tác dụng kéo dài tuổi thọ. Ông ta không để trong lòng nên mới đặt trên bàn trà.
Nhưng giờ Lục Viễn Chí nhìn sang bàn trà thì lại không thấy bóng dáng nó đâu nữa.
“Thứ cháu nói thật sự có công hiệu vậy sao?”, Lục Viễn Chí nghĩ một lúc rồi ngạc nhiên hỏi.
Lục Hi chậm rãi đáp: “Cháu lừa bác làm gì chứ, vốn dĩ lần trước cháu đã chuẩn bị cho cả chú hai và chú tư nữa, nhưng nhân phẩm của hai bọn họ không tốt, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602829/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.