Lục Hi sớm đã đoán được việc Khắc Tẩm thẹn quá hóa giận, nhưng Ôn Tôn Nguyên cũng nói như vậy, Lục Hi có chút thất vọng.
Ôn Tôn Nguyên nghĩ như thế nào, mọi người ngồi ở đây cũng biết rõ, ông ta là muốn vớt vát thể diện nhà họ Ôn, nói cho cùng, nhà họ Ôn đấu giá hàng giả, việc này truyền ra ngoài cũng chẳng hay ho gì.
Về việc ông ta làm khó dễ Lục Hi, tất cả mọi người đều không có ý kiến, cũng không có người đứng ra nói một lời công bằng.
Ai bảo anh là thủ hạ của Vương Bá Hổ, hơn nữa, ai lại vì một kẻ dưới mà đắc tội với nhà họ Ôn chứ.
Lúc này, Lục Hi mới chậm rãi nói với Ôn Tôn Nguyên: “Thật giả của thứ đồ này còn cần phải nói sao, tiếc cho nhà họ Ôn các ông, tự xưng là truyền thừa hàng trăm năm, căn cơ vững chắc, cái này cũng nhìn không ra?”
Nghe thấy những lời như vậy của Ôn Tôn Nguyên, Lục Hi cũng không khách khí nữa.
Ôn Tôn Nguyên lại lạnh lùng nói: “Tên nhãi, cậu quá ngạo mạn, nhà họ Ôn không đến lượt cậu nói vớ nói vẩn, đồ này cậu phải bồi thường, chưa từng có ai dám bôi nhọ thanh danh nhà họ Ôn”.
Lục Hi thở dài một tiếng, chậm rãi nói.
“Các người khiến tôi thật thất vọng, tôi vốn tưởng rằng, với bản lĩnh nhà họ Ôn hẳn là có thể dũng cảm thừa nhận sai sót, như vậy mới là bản lĩnh mà một đại gia tộc nên có, nhưng ông lại muốn đẩy trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602729/chuong-742.html