Mà lúc này, Lục Hi nhìn Chu Tiên Hiền lấy ra cây sáo ngăm đen kia, mặt không cảm xúc, chẳng qua anh cũng cảm nhận được trong cây sáo kia ẩn chứa một loại năng lượng rất hợp để hiến tế.
Xem ra lần này anh đến đúng lúc rồi, đồ để hiến tế không dễ tìm chút nào.
Anh cũng không vội ra tay mà chờ xem động thái tiếp theo của Chu Tiên Hiền. Anh cũng muốn xem xem cái Vô Thượng Tông này ghê gớm ở điểm nào.
Đúng lúc này, bên tay phải của Chu Tiên Hiền đã liên tục biến hóa mấy lần ấn quyết và hoàn thành một thuật pháp. Đồng thời, ông ta đã tràn ngập thất vọng về Lục Hi. Xem ra ông ta đã đánh giá cao người này quá rồi.
Võ giả cùng tu sĩ chiến đấu thì võ giả nhất định phải chiếm được tiên cơ, công kích cận chiến, khiến tu sĩ không thể thi triển ra thuật pháp, vậy mới có thể thắng được.
Mà Lục Hi lại không buồn quan tâm ông ta, mặc kệ ông ta làm mọi thứ, vậy khác gì tự tìm cái chết đâu cơ chứ.
Lúc này, Chu Tiên Hiền đã làm xong thuật pháp, sau đó hét lớn một tiếng.
"Địa ngục Sâm La!"
Chỉ thấy đại sảnh bỗng sinh ra chín cái đầu quỷ thật lớn, miệng phun ra ma trơi lơ lửng trên không trung, dữ tợn nhìn Lục Hi.
Đại sảnh lập tức nổi gió, người nhà họ Liễu chỉ cảm thấy có một trận gió lạnh càn quét, không khỏi rùng mình.
Mà Lục Hi thì vẫn đứng yên bất động, lạnh nhạt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602625/chuong-638.html