Tất cả những điều này Lục Hi đều thấy ở trong mắt, anh chỉ lén cười, không có nói thêm gì.
Trương Ngọc Kỳ cho anh cảm giác có chút đáng yêu trong sự thẳng thắn, tính cách cô ta rất tốt. Đây cũng chỉ là thuận tay, giúp đỡ cô ta vượt qua cửa ải khó cũng không phải việc khó gì.
Với anh đây không phải là việc khó, nhưng với Trương Ngọc Kỳ mà nói, điều này tương đương với cứu mạng cô ta.
Cô ta gần như đã cùng đường bí lối.
Hiện tại dựa vào Hoắc Hướng Anh, tham gia diễn xuất một tác phẩm với đầu tư quy mô lớn, cuộc sống của cô ta sẽ hoàn toàn thay đổi, xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, tâm tình của cô ta kích động thế nào có thể tưởng tượng được.
Lúc này Nhan Phi Hoa cuối cùng cũng hoàn hồn lại, nói với Lục Hi: “Quả nhiên là anh, tôi còn tưởng mình đang gặp ảo giác”.
“Thực xin lỗi, sự việc có chút đặc biệt, cô đừng để ý”, Lục Hi có chút ngượng ngùng đáp.
“Không sao, chỉ cần có thể được gặp lại anh, mọi chuyện sẽ ổn thôi”, Nhan Phi Hoa cười nhạt.
Đúng lúc này, gừng càng già càng cay như Hoắc Hướng Anh bỗng nhiên nói với Lục Hi: “Cậu Lục, cậu xem, có cần phải nghỉ ngơi một lát không?”
Lục Hi nghe vậy liền cười đáp: “Cũng được, giúp tôi chuẩn bị một căn phòng, là loại có thể múa cột ấy”.
Hoắc Hướng Anh thoáng sửng sốt, đè nén lại ý cười dưới đáy lòng nói: “Không vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602516/chuong-529.html