Chỉ thấy bên trên là nét bút nghuệch ngoạc.
“Người của các người đang ở trong tay trại chủ của chúng tôi, muốn tìm về hãy cầm tiền tới chuộc”.
Chữ ký bên dưới là bốn chữ ‘trại chủ Kỳ Lai’.
Mọi người thấy vậy đều không khỏi kinh ngạc, rõ ràng là bị bắt cóc, phải làm sao bây giờ?
Họ không hẹn mà gặp đều đưa mắt nhìn Lục Hi.
Lúc này Lục Hi đã trở thành người đáng tin cậy nhất trong mắt họ, người đầu tiên khi xảy ra chuyện mà họ nghĩ tới chính là anh.
Chi thấy Lục Hi khịt mũi phì cười: “Mẹ nó, đám trại chủ này đúng là phách lối mà, vậy mà dám đánh lên đầu ông đây”.
Nói đoạn, anh rút ra điện thoại, bấm số gọi điện cho Triệu Hoàng.
Nơi này cách Đô Thành không xa lắm, kêu Triệu Hoàng đến giải quyết chuyện này thôi, anh lười phải dài dòng nói nhảm với bọn họ.
Sau cuộc điện thoại, Lục Hi kêu mọi người lên xe nghỉ ngơi.
Tất cả mọi người bây giờ đều phục tùng anh vô điều kiện, thấy anh đã thu xếp xong xuôi liền an tâm lên xe.
Bọn họ thực sự quá mệt mỏi, lên xe bỏ xuống vật dụng chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ ngay trên ghế.
Lúc này Lục Hi cũng đi tới trước mặt Thịnh Quốc An.
Mặc dù vết thương của Thịnh Quốc An rất nghiêm trọng, nhưng ông ta dựa vào thực lực của bản thân cứng rắn vớt lại một cái mạng nhưng sợ rằng sau này cũng sẽ không khác gì một người bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602469/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.