Giáo hoàng đặt cuộn giấy trong tay xuống, quay đầu nhìn Augustus nói một cách yếu ớt.
"Thời đại của phép màu đang đến gần, chúng ta phải dốc toàn lực chuẩn bị. Còn về đám ròi bọ nấp trong bóng tối kia, khi vinh quang của thần Ánh sáng bừng nổ, bọn chúng tự nhiên sẽ bị phán xét, trước mắt không cần quan tâm tới bọn chúng”.
“Vâng thưa Giáo hoàng Bệ hạ đáng kính”.
Mặc dù Augustus quyền cao chức trọng nhưng trước mặt vị này lại bày ra dáng vẻ vô cùng khiêm nhường, hắn ta chưa từng chất vấn qua mệnh lệnh của ông ta.
Tuy rằng trước nay chưa từng được chứng kiến năng lực của Giáo hoàng, nhưng mỗi khi đặt chân vào gian phòng gỗ nhỏ hẹp này, hắn ta đều cảm nhận được sự kìm nén vô cùng, cho dù với sức mạnh như hắn cũng chỉ có thể nhìn ra căn phòng gỗ này không tồn tại trên thế giới này, nhưng bản thân xuất hiện tại đây như thế nào đều không thể biết được, sự lợi hại của Giáo hoàng được thể hiện rõ ràng từ điểm này.
“Còn có chuyện gì sao Augustus?”, Giáo hoàng nhìn Augustus vẫn đang quỳ trên mặt đất hỏi.
Augustus lúc này cau mày đáp: “Gonzalez đã thiệt mạng ở phương Đông, chúng ta cần phải ra tay không?”
Giáo Hoàng nghe vậy liền nhìn chằm chằm về phía đông, đôi mắt vô thần lại như nhìn xuyên qua ngàn núi sông.
Một lúc sau ông ta mới chậm rãi nói: “Đất nước đó đầy rẫy những điều thần kỳ, đợi vinh quang của thần Ánh sáng hạ thế, thời đại phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602468/chuong-481.html