Lý Xuân Lâm ngồi tê liệt trên ghế sofa, tay đỡ trán.
“Được rồi, Trương Khải, đưa viện trưởng Lý về đi, để ông ấy nghỉ ngơi cho tốt. Khoảng thời gian này, các đồng chí ở viện bảo tàng đều rất bận và vất vả. Chúng ta nghĩ cách rút ra một phần kinh phí để tăng cường thiết lập an ninh của viện bảo tàng, chuyện này cậu đi sắp xếp”.
“Vâng, bí thư Vân”.
Trương Khải đáp lại một tiếng, sau đó anh ta đến trước mặt Lý Xuân Lâm và nói.
“Viện trưởng Lý, chúng ta về thôi”.
Lý Xuân Lâm thở dài, ông ta đứng dậy đi theo Trương Khải rời đi.
Lúc đi còn không cam lòng nhìn Tư Không Trích Tinh một cái.
Tư Không Trích Tinh mỉm cười đáp lại ông ta.
Lúc này ở trong lòng Lục Hi rất bội phục Vân Thắng Quốc, sau vài ba câu ẩn chứa vừa đánh vừa xoa, cứ như vậy giải quyết được một tên cứng đầu, con đường làm quan của ông ta thật đúng là đã thành công.
Đúng lúc này, Vân Thắng Quốc đi tới bên cạnh Lục Hi, ông ta cười nói: “Mấy người có học này đều hơi bướng bỉnh, có lúc tôi cũng chẳng có cách nào”.
Nghe thấy giọng nói chế nhạo của Vân Thắng Quốc, Lục Hi khẽ mỉm cười.
Lúc này, Vân Thắng Quốc lại nói.
“Cậu Lục, còn một chuyện nữa, không biệt cậu có thấy hứng thú không?”
“Chuyện gì?”
“Là như này, trong bữa tiệc vừa rồi, viện trưởng Thạch nói với tôi, giáo sư Hạ Nguyên Phi kia mấy ngày trước phát hiện ra một khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602435/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.