Vân Thắng Quốc vừa vào liền nói với Lục Hi: “Cậu Lục à, lần này thật sự cảm ơn cậu”.
Lục Hi cười một tiếng cũng không nói gì, anh và Vân Thắng Quốc xem như là người quen cũ, cho nên cũng không có khách khí.
Mà Vân Thắng Quốc không hề quan tâm, Lục Hi càng tùy ý, ông ta càng cảm thấy thoải mái.
Năng lực của Lục Hi đã hoàn toàn vượt qua giới hạn của người phàm. Với ánh mắt của Vân Thắng Quốc, ông ta biết chỉ cần qua lại tốt với Lục Hi, tuyệt đối anh sẽ là trợ thủ lớn của mình.
Vân Thắng Quốc chỉ liếc nhìn Tư Không Trích Tinh rồi lại chuyển hướng nhìn sang Lý Xuân Lâm.
Trương Khải đã kể qua chuyện của Tư Không Trích Tinh với ông ta, cái này đã nói với Lục Hi xong xuôi từ lâu, Vân Thắng Quốc không cần chú ý anh ta. Hơn nữa thân phận của ông ta cũng không cho phép giao thiệp với người như Tư Không Trích Tinh.
Ông ta nhìn Lý Xuân Lâm rồi nói: “Viện trưởng Lý, chuyện này có liên quan đến vài vấn đề trong đó, tâm tình của ông tôi có thể hiểu được. Nhưng chuyện này ông đừng tham dự vào, tin tưởng chính phủ, nhất định sẽ có xử lý thích đáng”.
“Bí thư Vân, giữa mấy người có bí mật gì tôi không quan tâm, nhưng thủ phạm ăn trộm đầu rồng phải chịu sự trừng phạt, nếu không thì pháp luật không sáng tỏ”, Lý Xuân Lâm đối mặt Vân Thắng Quốc cũng không một chút lùi bước.
Trong lòng Lục Hi cười thầm, cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602434/chuong-447.html