Trên tay mỗi người bị từng chiếc đũa tre đâm xuyên qua, máu chảy không ngừng.
Xích Mẫu hoảng sợ, hung hãn nhìn Lục Hi nói.
“Thảo nào dám lo chuyện bao đồng, hóa ra cũng có chút bản lĩnh, nhưng mày không nên đắc ý, thấy người kia thế nào, lợi hại như thế mà cũng bị ông đây thu phục”.
Xích Mẫu nhìn Triệu Binh, không hề tỏ ra sợ hãi, trông có vẻ rất tự tin.
Lục Hi lại chỉ cười nói: “Tôi thấy chỉ dựa vào anh... e là không thể làm gì được anh ta”.
Xích Mẫu cười nói: “Tao không được, nhưng có người làm được, em họ tao là đội trưởng đội đặc chủng quân khu Đô Thành, thành viên dự bị của đội đặc chủng Viêm Long, đánh chết mấy người bọn mày quá đơn giản”.
“Tôi không tin”, Lục Hi tiếp tục vừa ăn vừa nói.
“Hừ, có gan thì đợi đấy cho ông!”, nói rồi Xích Mẫu xoay người đi ra ngoài.
Hắn ta biết mình không phải là đối thủ của Lục Hi, nhưng hắn ta không sợ, em họ hắn ta ở đây, hẳn là chưa đi đâu xa. Chỉ cần em họ đến, đảm bảo sẽ khiến đám này sẽ tâm phục khẩu phục, sau đó hắn ta sẽ chơi đùa thỏa thích hai cô gái chân dài kia.
Sau khi ra ngoài, Xích Mẫu vung tay, hơn một trăm đàn em ngoài cửa bao vây quán ăn, tiếp đó tên này lấy điện thoại ra.
Lúc này Xích Thủy đang lái xe định rời trấn Hội Sơn để đến quân khu Đô Thành.
Mấy ngày nay anh ta đã có sự cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602343/chuong-356.html