Lúc này Lục Hi mới yên tâm, nói với Tần Lam: “Cô không sao chứ?”
Tần Lam cười nói: “Chút vết thương nhỏ ấy mà, không chết được”.
Lục Hi thầm thở dài, Tần Lam bị thương không nhẹ, nếu không nhờ Vân Khả Thiên mời đội ngũ bác sĩ hàng đầu đến thì chắc không thể ổn định bệnh tình trong thời gian ngắn như thế.
Hơn nữa sau này vết thương lành hẳn thì võ lực sẽ suy giảm, dù sao bị thương nặng như thế cũng có ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe.
Xem ra mình vẫn phải nghĩ cách giúp cô ta bình phục như ban đầu mới được.
Nhưng Lục Hi cũng không quá lo lắng, có đàn tế Long Thần ở đây, chỉ cần tìm được vật hiến tế thì giúp Tần Lam bình phục như ban đầu cũng không phải là việc khó khăn gì.
Nghĩ xong chuyện sau này của Tần Lam, Lục Hi không còn lo lắng nữa bèn hỏi cô ta.
“Nói cụ thể cho tôi nghe xem đã xảy ra chuyện gì”.
Tần Lam kể lại cho Lục Hi nghe chuyện đã xảy ra.
Lục Hi nghe xong, cảm giác cũng không khác mấy với những gì Vân Khả Thiên nói.
Mới đêm qua, họ bị một cao thủ tấn công mà không báo trước, đối phương không để lại lời nói hay dấu vết gì, anh ta cũng không biết tại sao, cũng không biết kẻ đánh lén mình là ai.
Lục Hi nhíu mày im lặng một lúc lâu mới nói: “Có khi nào cô mượn nợ ở Ma Cao bị người ta tìm đến tận cửa?”
Tần Lam suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602225/chuong-238.html