Nói xong, Lục Hi mặt đầy đắc ý dẫn Tần Lam và Vân Khả Thiên đi đến tiệm ăn sáng.
Tiệm ăn sáng cách tiệm tạp hóa không xa, trong một năm nay gần như ngày nào Lục Hi cũng ăn ở đó.
Sau khi ba người đi vào, Lục Hi liền hô lớn.
“Chị Trương, mang tới mười cái bánh bao nhỏ, hai mươi cái bánh tiêu, ba bát canh tiêu cay”.
Vân Khả Thiên và Tần Lam đồng thời nói: “Ba người chúng ta có thể ăn được nhiều như vậy à?”
Lục Hi khinh thường nói: “Đây là món tôi muốn, hai người muốn ăn thì tự gọi đi”.
“Phụt ~”
Hai người đều phun ra hớp máu.
Không bao lâu, một bà chị khoảng chừng bốn mươi tuổi ăn mặc giản dị mang đồ ăn sáng ra cho ba người, đây cũng chính là bà chủ Trương của tiệm ăn sáng này.
“Lục Hi, ăn ngon vào nhé, hôm nay ăn xong thì chị Trương cũng sắp đóng cửa”.
Lục Hi há miệng ăn bánh bao, trong miệng mơ hồ nói không rõ.
“Chị muốn đi đâu vậy? Ăn quen bánh bao của chị Trương rồi, chị đóng cửa mấy hôm thôi mà không ăn một ngày đã khó chịu toàn thân”.
Chị Trương thở dài nói: “Anh Dương nhà chị bị tòa soạn đuổi việc rồi, hai ngày nữa bọn chị cũng sẽ phải về quê thôi”.
Lục Hi nghe xong, anh cố gắng nuốt bánh bao trong miệng xuống, kinh ngạc hỏi.
“Xảy ra chuyện gì vậy chị Trương? Em nhớ là anh Dương là một nhà báo có biên chế, sao có thể tùy tiện bị đuổi thế?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602176/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.