🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tần Lam ngã lộn nhào, té lăn trên mặt đất.

“Ha ha ha ha”, Lục Hi cười lớn một trận.

Tần Lam xoa cái mông, cô ta bình tĩnh đứng lên, nhìn Lục Hi nói: “Anh muốn đánh nhau à?”

“Với cô có thể nói là đánh nhau sao, cô chỉ có thể nói là bị đòn thôi”, Lục Hi mặt đầy đắc ý đáp lại.


Thuật cận chiến Thần Quan quả thật thần kỳ, trải qua một đêm khai triển, Lục Hi phát hiện thuật cận chiến Thần Quan này có khả năng là một loại nghệ thuật chiến đấu.

Đây là một loại kỹ thuật thuần túy không liên quan đến sức mạnh, nhưng sức mạnh của anh càng lớn, uy lực của thuật cận chiến Thần Quan cũng lớn theo.

Vừa rồi Lục Hi cũng không vận dụng bất kỳ phép màu và sức mạnh Cự Long nào, chỉ sử dụng kỹ xảo thuần túy đã khiến Tần Lam thân là võ giả nội gia ngã lộn nhào.

Mặc dù nói Tần Lam ở trong tình huống không hề chuẩn bị, nhưng điều này cũng đủ chứng minh được sức mạnh của thuật cận chiến Thần Quan.

Lúc này, Tần Lam đứng lên, bình tĩnh làm ra dáng vẻ sẵn sàng đánh một trận với Lục Hi.

Trước kia cô ta cũng không phải là đối thủ của Lục Hi, hai bên chiến đấu võ thuật với nhau, sau hai mươi ba mươi chiêu cô ta sẽ thất bại.

Nhưng lần này rõ ràng cô ta cảm thấy không giống lắm, cái chạm nhẹ kia của Lục Hi mặc dù cô ta đã phát hiện, đồng thời cũng muốn phản ứng, nhưng cơ thể lại ở trong một loại trạng thái không cân đối, vậy nên cô ta không có cách nào điều khiển cơ thể của mình.

Tần Lam cảm thấy kỳ quái, cô ta rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lục Hi khiêu khích, ngoắc ngoắc ngón tay về phía Tần Lam, mặt đầy coi thường.

Tần Lam nhất thời giận dữ, cô ta vọt một bước thẳng đến bên cạnh Lục Hi, một chưởng chém thẳng vào mặt.

Vân Khả Thiên vừa nhìn thấy liền vội vàng chạy vào trong góc, xương cốt thân thể anh ta nhỏ bé, không dám để cho hai người này lướt qua đụng tới.

Ngay khi một chưởng của Tần Lam chém xuống, Lục Hi vừa vặn đụng vào ngực Tần Lam, đồng thời nâng đầu gối lên.

Lần này, Tần Lam giống như con tôm khom người bay ra ngoài, ngã ngay trước mặt Vân Khả Thiên.

Vân Khả Thiên nhìn vẻ mặt đau khổ của Tần Lam, anh ta chìa tay ra, cuối cùng vẫn không dám đi đỡ cô ta.

Lục Hi đứng chắp tay, dùng dáng vẻ của một cao thủ mạnh mẽ lạnh lùng nhìn Tần Lam.

Tần Lam cắn răng, ngọ nguậy bò dậy, cô ta hung tợn nhìn Lục Hi.

“Nhìn gì mà nhìn, chưa gặp qua lão đại đẹp trai như vậy à”, Lục Hi lạnh lùng nói.

“Mày đi chết cho bà”.

Tần Lam cũng không chịu phục, hung hăng mắng một tiếng, cô ta khom người chạy vọt về phía trước Lục Hi, trên hai tay xuất hiện một tầng chân khí trắng xóa giống như hai lưỡi dao sắc bén, cô ta điên cuồng chém xuống, rõ ràng đã động đến lửa giận.

Lục Hi cười ha ha một tiếng, tay nghề điêu luyện lao vun vút trong chưởng ảnh đầy trời, anh lách người tới trước mặt Tần Lam, vỗ vào hông cô ta.

Lại một lần nữa Tần Lam bị chổng ngược trên đất.

Đợi khi Tần Lam đứng lên, cô ta che hông mình, hung hãn chờ Lục Hi.

Lục Hi cười lạnh nói: “Còn muốn đánh nữa không?”

“Bà đây không chơi với anh nữa, hừm”.

Tần Lam biết mình không phải đối thủ, cuối cùng cô ta từ bỏ suy nghĩ đánh nhau một trận, tự nhận thua.

Vừa rồi Lục Hi vỗ một cái cũng không dùng bao nhiêu lực, nhưng cái vị trí đó là nơi mình đang phát lực, chỉ một cái vỗ liền lập tức mất thăng bằng té ngã trên đất.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.