Anh Lục này là thần tiên trên trời, còn cô chỉ là một cô gái bình thường đến vô cùng, vì ước mơ mà phải chật vật.
Một người trên trời, một kẻ dưới đất, người như anh Lục Hi chắc chắn sẽ chẳng thích kẻ phàm tục như cô.
Nhan Phi Hoa lắc đầu, đi về một căn phòng ngủ khác.
Hai căn phòng ngủ lớn đóng lại, Lục Hi đang xem TV chăm chú bỗng thở dài thườn thượt.
“Mẹ nó, sao các cô không làm theo lẽ thường chứ. Trong phim không phải là anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp hay sao. Các cô đi ngủ thế mà được à?”
Mà lúc này, trên mặt biển lạnh lẽo, có một con thuyền màu đen đang di chuyển như u linh.
Không bao lâu sau, nó hơi dừng lại rồi thả thang dây xuống.
Trong chốc lát, có một người bò lên.
Người này được hai người khác đỡ vào khoang thuyền.
Dưới ánh đèn mới thấy rõ gương mặt, không ngờ lại là Phùng Tích Phạm.
Chỉ thấy hắn ta cởi bỏ quần áo ướt nhẹp trên người, lộ ra một thân mập mạp.
Hắn ta cau mày, nói với hai người bên cạnh: “Một đám vô dụng, lập tức báo cho hội trưởng, kế hoạch thất bại, xin chỉ thị tiếp theo”.
“Rõ”.
Một trong hai người đáp lại, mở ra điện thoại vệ tinh.
Lúc này, Phùng Tích Phạm hít sâu một hơi.
Dáng người mập mạp của hắn ta lúc này bỗng nhiên biến đổi, chậm rãi cân đối lên, càng đáng sợ hơn là mặt của hắn ta cũng thay đổi.
Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602160/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.