🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lục Hi cười nói: "Đừng lo lắng, tiền này sẽ có người đưa đến tận nhà cho cậu".

Vân Khả Thiên tất nhiên sẽ không nghi ngờ những gì mà Lục Hi nói. Không cần biết là ai sẽ đem tiền giao đến tận cửa nhà Trần Binh, nhưng nếu anh Lục đã nói vậy thì chắc chắn không có vấn đề gì.

Trần Binh thì lại rất kinh ngạc, tiền đã bị Mạnh Trường Giang tiêu xài phung phí hết rồi, còn ai trả lại cho anh ta chứ?


Tuy nói rằng anh ta đã trả được thù cho bố mình nhưng hiện giờ anh ta là người tàn tật, mẹ của anh ta lại gần đất xa trời, không còn năng lực kiếm sống nữa, anh ta vẫn rất cần số tiền này.

Ba người lái xe đi hết một đoạn đường, lúc sắp đến ngã tư đường cao tốc huyện Tân An thì điện thoại của Lục Hi rung lên.

Lục Hi vừa nhìn thấy số của Phù Đồ gọi tới thì liền nở nụ cười.

"A lô".

"Anh Lục, lúc nãy Trần Lôi có chuyển cho tôi số tiền sáu triệu, nói là hắn ta cùng với một người tên là Ngụy Văn Bách trả lại tiền cho bạn của anh. Anh xem..."

"Ừ, thế này đi, anh gom thêm cho tôi bốn triệu rồi chuyển hết sang đây, tôi có chuyện cần dùng đến".

"Không thành vấn đề, anh Lục, tên Trần Lôi đó có làm gì khiến cho anh cảm thấy không hài lòng không? Nếu như anh không hài lòng thì tôi sẽ giết hắn ta ngay", Phù Đồ trầm giọng nói.

"Không sao, không có việc gì, anh không cần phải xen vào".

"Được rồi anh Lục, tôi sẽ chuyển tiền cho anh ngay".

"Ừ".

Lục Hi nói xong liền cúp điện thoại.

Chuyện này, anh đã sớm nghĩ ra.

Nếu Trần Lôi và Ngụy Văn Bách đủ thông minh thì họ sẽ trả lại tiền.

Dù sao thì Mạnh Trường Giang cũng đã chi rất nhiều tiền cho hai người bọn họ, tất cả đều là số tiền mà Mạnh Trường Giang lừa được của Trần Binh, bọn họ chắc chắn không có can đảm xem như không có việc gì xảy ra.

Lúc này xe đã ra khỏi đường cao tốc không bao lâu nữa là đã đến khách sạn Thiên Ngoại Thiên.

Lục Hi bảo Trần Binh đến gặp mẹ mình trước, còn anh và Vân Khả Thiên thì đi đến văn phòng của ông chủ khách sạn Thiên Ngoại Thiên.

Ông chủ Chu Vệ Phong đang ngồi ở trong văn phòng cân nhắc chuyện xảy ra hôm nay, càng nghĩ càng cảm thấy hai người trẻ tuổi kia đúng là không tầm thường, có thể khiến cho ông chủ lớn của thành phố Bảo Phong đối xử với bọn họ rất tôn trọng.

Đúng lúc này, hắn ta nghe thấy có người gõ cửa.

"Mời vào".

Cửa văn phòng bị đẩy ra, Lục Hi và Vân Khả Thiên đi vào.

Chu Vệ Phong thấy vậy thì giật mình, nhanh chóng đứng lên chào hỏi.

"Sao hai người lại đến đây? Cần gì chỉ cần gọi tôi ra là được, tôi làm sao dám phiền hai người đích thân đến gặp trực tiếp".

Ngay cả Trương Kiến Dân cũng phải tỏ ra cung kính đối với hai người này, hắn ta chỉ là một ông chủ khách sạn nho nhỏ, làm sao dám phiền đến bọn họ đích thân đến tìm hắn ta.

Lục Hi cười nói: "Ông chủ Chu, mời ngồi. Chúng tôi tới đây là vì có chuyện muốn bàn với anh".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.