Trần Binh vừa mới xuất hiện thì có người nghe tiếng liền tới, xem ra đối phương đã đặt tai mắt ở chỗ mẹ Trần Binh để chuyên đối phó với “Hộ không chịu di dời này”.
Lúc này, Lý Tú Quyên nhìn thấy liền vội vàng nói: “Thưa anh, nơi này là phòng ăn, anh hù dọa khách rồi”.
“Cút sang một bên”.
Vương Trung Quân đẩy Lý Tú Quyên ngã xuống đất.
Lý Tú Quyên nhìn thấy là tên lưu manh nổi tiếng Vương Trung Quân, cô ấy biết hắn gây phiền toái cho Trần Binh nên muốn kéo dài thời gian, để xem có thể tìm cơ hội cho Trần Binh chạy thoát hay không.
Đáng tiếc, phận con gái như cô ấy lại chỉ là một người phục vụ, Vương Trung Quân căn bản không để trong mắt.
Lúc này, Lục Hi từ từ đứng dậy đỡ Lý Tú Quyên, bảo cô ấy ngồi xuống vị trí bên cạnh mình rồi nói: “Đừng sợ, không sao đâu”.
Lý Tú Quyên rưng rưng nước mắt nói với Lục Hi: “Bọn họ đông người, anh đừng kích động”.
Lục Hi cười một tiếng nói: “Tin tôi đi, không sao đâu”.
Sau đó anh chậm rãi đi đến trước mặt Vương Trung Quân.
“Ra tay với phụ nữ, có chút bản lĩnh đấy”, Lục Hi bình tĩnh nói.
Vương Trung Quân hừ lạnh một tiếng đáp.
“Con mẹ nó đừng giả bộ làm giang hồ với ông đây, tao khuyên mày đừng xen vào việc của người khác, nếu không thì đến mày cũng bị đánh”.Vương Trung Quân vừa dứt lời, Lục Hi chìa tay tát hai cái.
“Bốp bốp”.
Tiếng bạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-long-thuc-tinh/602096/chuong-109.html