Thấy Kim Ngang Tiêu cáo từ, Vạn Độc Thần Cô lộ vẻ ngạc nhiên, nói :- Kim công tử, có việc gì mà phải vội vàng hấp tấp như vậy? Ta còn việc nhờ công tử kia mà? Dù sao công tử hãy nghe hết đã chớ!Kim Ngang Tiêu không biết nói sao đành ngồi xuống.Vừa lúc đó một cô gái đem chiếc đàn mười hai dây lại. Vừa trông thấy cây đàn này, Kim Ngang Tiêu đã tỏ vẻ ngạc nhiên vì nó to lớn khác thường, toàn thân bằng kim khí, không giống một thứ đàn nào cả.Cây đàn nặng như vậy mà cô gái cầm trên tay coi nhẹ như không, đủ hiểu công lực của nàng cũng chẳng phải tầm thường.Kim Ngang Tiêu nghĩ thầm :- Vạn Độc Thần Cô lập ra Đào Hoa cung, lại luyện được một bầy tỳ nữ võ công cao siêu, thật là đáng ngại cho võ lâm. Những nhân vật của Đào Hoa cung này chắc hẳn còn nhiều, nhưng cứ riêng vị chủ nhân này và đám tỳ nữ cũng đủ gây thế lực bằng một đại môn phái rồi.Vạn Độc Thần Cô thấy Kim Ngang Tiêu lưu ý đến cây đàn, liền cười nói :- Kim công tử chưa thấy cây đàn bao giờ hay sao? Đây là một loại đàn cổ của người Khương ở Tây Vực, tên gọi là Đế Bà cầm, thanh âm của nó khác hẳn với những tiếng đàn ở Trung Quốc. Để ta gãy thử một khúc cho công tử nghe.Nói đoạn, không chờ Kim Ngang Tiêu trả lời, Vạn Độc Thần Cô đưa một tay ra đỡ lấy cây đàn, nhẹ như lông hồng.Lập tức một nàng tỳ nữ liền đem một chiếc cầm đôn chạy lại, đặt bên ghế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-linh-than-chuong/2524391/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.