Túy Phật Thiên Hồ cười khanh khách :- Tửu Quỷ, nhà ngươi bị ma men làm lú lấp ruột gan đi mất rồi. Phái Côn Luân là danh môn chính phái, mặc dầu đã bị tan rã từ mấy chục năm nay, thanh danh vẫn không chút phai mờ. Phật gia thử hỏi: Có bao giờ phái Côn Luân dùng những thủ pháp tàn độc của loại tà ma ngoại đạo không? Các Trưởng lão bất tử của phái Côn Luân có thật, đó là chuyện võ lâm truyền tụng từ mấy trăm năm nay, nhưng có ai trông thấy họ bao giờ không? Hừ, Phật gia sợ rằng các vị Trưởng lão bất tử đó rút cục cũng đã “tử” cả rồi, nên ngày nay Côn Luân thánh địa mới bị bọn tà ma ngoại đạo xâm chiếm và tác quái. Nếu các vị Trưởng lão đó còn sống, làm sao năm xưa khi phái Côn Luân bị tiêu diệt, họ không chịu xuất thế để cứu nguy cho môn phái, cam chịu đắc tội với Tổ sư khai sáng và để môn phái mai một?Mấy lời nói của Túy Phật Thiên Hồ rất đúng lý, khiến Giang Nam Tửu Quỷ không cãi vào đâu được. Y chỉ phồng mồm trợn mép muốn nói mà không nói nên lời, rút cuộc đành giơ hồ rượu lên nốc một hơi dài.Kim Ngang Tiêu lại hỏi :- Đại sư, chẳng hay đại sư đã khám phá thấy những điều gì trong Thánh địa này?- Nhiều lắm... nhiều lắm, khó lòng nói hết ngay bây giờ. Nhưng đêm đã gần tàn rồi, bọn ngươi muốn sống phải tìm cách ra khỏi nơi đây ngay, kẻo chết cũng không toàn thây?Mọi người giật mình nhao nhao cất tiếng hỏi tại sao. Nhưng Túy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-linh-than-chuong/2524390/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.