Nàng có vẻ chỉ chờ Kim Ngang Tiêu chạy đến gần là đánh cho chàng một chưởng.Dĩ nhiên, Kim Ngang Tiêu không thể trông thấy tình hình trước mặt chàng lúc đó. Chàng vẫn cho là Thôi Ngọc Hoàn phải tâm, nhất ý yêu chàng.Lời nói giận dỗi của nàng vừa rồi càng chứng tỏ là nàng yêu chàng. Vì yêu nên mới mong chờ đến độ nóng lòng sốt ruột như thế.Vì vậy Kim Ngang Tiêu chẳng chút gì sợ hãi, cứ việc chạy thẳng đến trước mặt Thôi Ngọc Hoàn.Chàng vừa đến gần, Thôi Ngọc Hoàn từ từ giơ tay lên và sắp sửa bổ xuống một chưởng có thể làm tan sọ Kim Ngang Tiêu ngay tức khắc.Nhưng đột nhiên, Thôi Ngọc Hoàn thu chưởng lại, nàng nói giọng dịu đi :- Chàng có tìm thấy tám bàn tay đá không?Kim Ngang Tiêu hân hoan đáp vội :- Có, có thấy rồi. Tôi nhớ kỹ hết cả rồi!Thôi Ngọc Hoàn lập tức cười lên khanh khách, lớn tiếng :- Tốt! Vậy nói mau!Kim Ngang Tiêu liền đem hình thể tám bàn tay đá thuật lại một lượt thật tinh tường cho Thôi Ngọc Hoàn nghe.Thôi Ngọc Hoàn nghe xong, liền hỏi :- Chỉ có thế thôi à?Thôi Ngọc Hoàn là người tuyệt đỉnh thông minh. Nàng nghe Kim Ngang Tiêu nói một lượt, đã ý niệm ngay các bàn tay đá đó như thế nào.Tuy nhiên cũng như Kim Ngang Tiêu, nàng nhận thấy là các bàn tay đá không biểu lộ một thế võ công nào cả. Hình như các bàn tay đá đó còn thiếu những đoạn cần thiết mới có thể trở thành những thế võ được.Kim Ngang Tiêu thấy Ngọc Hoàn hỏi như vậy, chàng đã hiểu ý nghĩ của nàng, vội đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-linh-than-chuong/2524359/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.