Đến với nước bạn. Một đấtnước xa lạ, nhìn khung cảnh xung quanh cô chỉ muốn khóc. Thời gian tiếp theo,khi không có mọi người ở bên cạnh, cô nên sống sao để cho vơi đi nỗi buồn đâynhỉ?
Đến đây tìm được nhà riêngrất khó nên cô phải ở trọ.
Mãi đến hơn 7h tối, cô mớitìm được chỗ trọ thích hợp. Cô phải dùng khả năng nói tiếng Pháp của mình đểthuyết phục chủ nhà mãi mới giảm tiền thuê nhà xuống gần một nửa. Vậy là mộttháng cô phải trả cho người ta tổng cộng là 3 triệu tiền Việt, còn chưa kể tiềnăn uống sinh hoạt là cô được chi ra.
…
Một tháng trôi qua, cô dầndần quen với cảnh sinh hoạt bên này, chủ nhà cũng không có mấy phần thân thiếtlắm nên cô cũng hạn chế giao tiếp với người ta hơn. Đi học nên cô cũng có quenbiết với nhiều bạn khác, cuộc sống cũng bớt cô đơn hơn khi họ cũng biết quentâm cô như khi cô ở Việt Namcó những người bạn kia.
Cô đã là sinh viên đại học,cuộc sống một mình càng trở nên khó khăn hơn. Cô không muốn nói với Thiên Kỳ vìsợ anh lo lắng, bỏ cả công việc sang đây ở với cô. Vậy nên, cô đã đi kiếm việclàm để trang trải.
Hôm nay là ngày cuối tuần, côsắp xếp hồ sơ xong rồi lên đường đi xin việc.
Đường xá đông đúc, người qualại mỗi người một vẻ bận rộn, và cô cũng thế, đi hết quán này đến quán khác, từshop quần áo đến shop giầy dép, nhà hàng đến tiệm cắt tóc, cô cũng chẳng xinđược việc.
Vì hồ sơ học tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-lanh-lung-di-roi-anh-se-mat-em/2517078/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.