Vy chán nản cũng đi lên phòng.Vừa mở của phòng ra, không gian ngột ngạt thật khó chịu. Màn đêm lạnh lẽo hiuhắt tối tăm, chỉ có duy nhất ánh sáng từ chiếc đèn ngủ nhỏ hắt ra yếu ớt.
Thiên Anh đang ngủ rất ngon,nhìn khóe mắt cô vẫn đọng lại chút nước, Vy thấy xót xa biết bao. Ánh sáng vàngyếu ớt chiếu nhẹ lên khuôn mặt cô. Trông cô ngủ thật yên bình, giá mà khi thứcdậy cô cũng được yên bình như vậy. Sao một cuộc sống tốt lại không đến gõ cửavới một cô gái tốt như Thiên Anh vậy?
Vy lặng người nhìn cô một lúclâu rồi nhìn đống đồ còn lổm nhổm trên giường. Vy thở hắt ra rồi bắt đầu thudọn. Thật nhẹ nhàng không để Thiên Anh bị thức giấc. Rồi cô lại đi đến phía cửasổ của căn phòng, nơi chiếc vali bé béđược dựng ở đó, hình như nó cô đơn và lạc lõng lắm.
Cô đứng đó, liếc nhìn chiếcvali rồi nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ mông lung.
Mày muốn đi thật sao? Rờikhỏi nơi này mày mới vui sao? Vậy thôi tao cũng đành tôn trọng ý kiến của màyvậy? Nếu nơi nào mày cảm thấy yên bình thì hãy cứ đến đó, tao sẽ luôn ủng hộmày…
*Cốc…cốc…*
Thiên Kỳ nhẹ đặt tay lên cửa,gõ nhẹ vài cái. Tiếng gõ cửa phát đến tai Vy, cô từ từ đi ra mở.
Cánh cửa mở ra, nụ cười củaThiên Kỳ có phần gượng gạo nhìn cô. Cô chào anh rồi lẳng lặng ra ngoài cùnganh.
Đường phố vẫn đông đúc, có lẽđường phố đông quá nên hạnh phúc bị tắc đường nên đến muộn với Thiên Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-lanh-lung-di-roi-anh-se-mat-em/2517077/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.