Khái niệm lễ tết không còn rõ ràng đối với ông Diệp Nhất Xuyên kể từ sau Diệp Thiếu Ninh kết hôn, à, nói một cách chính xác là sau khi tái hôn, con trai ông rất ít khi về nhà.
Haiz, cứ dằn vặt nhau một cách vô nghĩa, kết hôn và tái hôn với cùng một người, người ngoài ai cũng nói hai vợ chồng nhà này học rộng tài cao mà không coi hôn nhân ra gì, chỉ đem lợi lộc cho mấy ông ngoài Ủy ban.
Mỗi lần nghĩ tới đây đầu tiên ông chỉ biết thở dài rồi kiêu hãnh ngẩng cao đầu, nếu có thể tăng thêm gia vị cho một cuộc hôn nhân thì có sao đâu?
Một buổi tối trước tiết Trung thu, Diệp Nhất Xuyên về nhà với một giỏ trái cây do chính tay ông tết bằng cành cây, trong giỏ toàn những trái cây rất ngon lành, còn bện nhành hoa bốn xung quanh, rất giống cái thứ nam chính trong phim Hàn thường lấy để tán tỉnh nữ chính.
La Giai Anh ngạc nhiên: "Sao ông lại về?"
"Đây không phải nhà tôi à?" Càng lớn tuổi Diệp Nhất Xuyên càng trở nên nghiêm túc. Hễ lên tiếng là tỏ vẻ uy nghiêm ngay tức khắc.
La Giai Anh có vẻ yếu thế: "À, vậy mai ông muốn ăn gì để tôi bảo thím Lý mua."
"Mai tôi tới chơi nhà Thiếu Ninh. Tôi ra ngoài tắm đây."
La Giai Anh trừng mắt, "Bình nóng lạnh ở nhà có hỏng đâu."
"Tôi còn muốn gội đầu, cắt móng tay." Diệp Nhất Xuyên xua tay rồi đi.
Thím Lý đi từ trong bếp ra, thắc mắc hỏi: "Bố Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/1911467/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.