Đúng là có người vui cũng có người buồn.
Lý Tưởng chọn đại học Đồng Tế thật, lớp trưởng thì đăng ký đại học Chiết Giang, một vài người khác tới đại học Hạ Môn, đại học Nam Kinh. Cuối cùng số học sinh lựa chọn Thanh Hoa, Bắc Đại chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Trịnh Trị khóc không ra nước mắt.
Lý Tưởng chẳng buồn giải thích, không ai lay động nổi cậu chàng. Lớp trưởng thì nói đùa: "Mỹ nữ Hàng Châu là tuyệt nhất, bây giờ không đi còn đợi khi nào?"
Vài người khác chỉ nhún vai, "Miền Bắc bão cát ghê gớm lắm. Hơn nữa ở đó không có núi đẹp, không có biển rộng, không có sông dài. Mấy năm gần đây hai trường đại học danh tiếng đó cũng gặp fault nhiều, không thiếu scandal, toàn mùi tiền bạc, tụi em chẳng muốn đi."
Đáng thương nhất phải kể đến mẹ của Tạ Ngữ, chị ta khóc sưng cả mắt. Điểm số Tạ Ngữ đạt được theo đúng khả năng của cô bé, không đủ đỗ trường top đầu thì cũng có thể đăng ký một trường danh tiếng tuy hơi xa một chút nhưng Tạ Ngữ nhất mực chọn đại học Thanh Đài. Cô bé giải thích đại học Thanh Đài có cảnh đẹp nhưng nếu xét về danh tiếng thì cùng lắm chỉ được xem là trường top hai.
Mẹ Tạ Ngữ tìm đến Đồng Duyệt xin cô giúp đỡ.
Đồng Duyệt bất đắc dĩ, đành đến gặp Tạ Ngữ.
Tạ Ngữ thật thà nói với cô, "Cô giáo Đồng, em là con gái nên chẳng có chí hướng gì nhiều, học có nhiều đến đâu sau này cũng phải lấy chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/1911463/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.